Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát, nụ cười xinh tươi
Còn trong ánh mắt, còn cầm tay nhau
Ngày mai xa cách nhau
Một người gối chiếc cô phòng,
Còn người góc núi ven rừng, chân mây đầu gió ...
Còn đây đêm cuối cùng
Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha
Ngại khơi nước mắt, nhạt nhòa môi em
Người đi giúp núi sông ...
hàng hàng lớp lớp chưa về
người người nối tiếp câu thề dành lấy quê hương
Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
Nhưng tình đất nước đâu phải khi cho mình dệt mộng thắm kết uyên ương
Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý
Ðêm nằm gối súng, trông ánh trăng nhắc đôi đường ly khách trong tình thương
Và xin em hiểu rằng, dù nơi chiến tuyến, mịt mờ mưa bay, lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Ðường đi biên giới xa ... lòng này thách với tang bồng
Ðừng làm má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...
Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát dập dìu bên hoa,
còn trông bóng dáng người mình thương yêu
Ngày mai xa cách nhau
Một người góc núi chân đèo,
còn người đối bóng cô phòng, đêm đông lạnh lẽo
Còn đây đêm cuối này
Ðàn ai réo rắc nhạc lòng chia ly
Sợ khi nước mắt buồn người ra đi
Ðường mây chân núi xa
Dù ngàn nắng lửa mưa dầu, lòng người vẫn quyết không đâu, dành lấy mai sau
Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
nhưng tình đất nước ôi lớn lao khg đành dệt mối thắm duyên đầu riêng tư
Ðêm nằm gối súng, trông ánh trăng cho người này gợi nhớ thương người kia
Và xin em hiểu rằng, người đi giúp nước nào màng danh chi
Cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy
lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Ðời dâng cho núi sông ...
Lòng này thách với tang bồng
Ðừng làm má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...
Còn nghe tiếng hát, nụ cười xinh tươi
Còn trong ánh mắt, còn cầm tay nhau
Ngày mai xa cách nhau
Một người gối chiếc cô phòng,
Còn người góc núi ven rừng, chân mây đầu gió ...
Còn đây đêm cuối cùng
Nhìn em muốn nói chuyện người Kinh Kha
Ngại khơi nước mắt, nhạt nhòa môi em
Người đi giúp núi sông ...
hàng hàng lớp lớp chưa về
người người nối tiếp câu thề dành lấy quê hương
Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
Nhưng tình đất nước đâu phải khi cho mình dệt mộng thắm kết uyên ương
Phương trời anh đi, xa xôi vạn lý
Ðêm nằm gối súng, trông ánh trăng nhắc đôi đường ly khách trong tình thương
Và xin em hiểu rằng, dù nơi chiến tuyến, mịt mờ mưa bay, lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Ðường đi biên giới xa ... lòng này thách với tang bồng
Ðừng làm má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...
Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát dập dìu bên hoa,
còn trông bóng dáng người mình thương yêu
Ngày mai xa cách nhau
Một người góc núi chân đèo,
còn người đối bóng cô phòng, đêm đông lạnh lẽo
Còn đây đêm cuối này
Ðàn ai réo rắc nhạc lòng chia ly
Sợ khi nước mắt buồn người ra đi
Ðường mây chân núi xa
Dù ngàn nắng lửa mưa dầu, lòng người vẫn quyết không đâu, dành lấy mai sau
Hỡi người anh thương, chứa trọn thề ước
nhưng tình đất nước ôi lớn lao khg đành dệt mối thắm duyên đầu riêng tư
Ðêm nằm gối súng, trông ánh trăng cho người này gợi nhớ thương người kia
Và xin em hiểu rằng, người đi giúp nước nào màng danh chi
Cầu cho đất nước vượt ngàn gian nguy
lòng anh vẫn nhớ tình người hôm nay
Ðời dâng cho núi sông ...
Lòng này thách với tang bồng
Ðừng làm má thắm phai hồng, buồn lắm em ơi ...
Hôm nay trời rét, không đi đâu ngồi nhà nghĩ đến những người bạn đang bị giam cầm, buồn nghe nhạc lại càng thấy buồn thêm. Nghe đi nghe đi nghe lại mãi bản nhạc Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp hay còn tên khác là Khúc Tình Kinh Kha và nhớ đến những người anh như anh ĐC, anh BSG viết bài sau.
Năm Canh Dần, nước Vệ triều nhà Sản.
Nhà Sản mừng đại lễ kinh thành tròn một thiên, tiêu mất mấy triệu lượng vàng.
Năm đó bọn đóng tàu cũng làm thất thoát tiền ngân khố quốc gia bằng từng ấy nữa, miền Trung lũ lớn chết hàng trăm người, hàng chục ngàn dân không nhà cửa, đói, rét ly tán chưa bao giờ thảm như vậy.
Năm đó bọn đóng tàu cũng làm thất thoát tiền ngân khố quốc gia bằng từng ấy nữa, miền Trung lũ lớn chết hàng trăm người, hàng chục ngàn dân không nhà cửa, đói, rét ly tán chưa bao giờ thảm như vậy.
Hàng ngàn nhân sĩ thỉnh đơn đòi triều đình dừng việc khai thác tài nguyên gây ảnh hưởng đến thiên nhiên, môi trường.
Lòng người trong thiên hạ chông chênh khủng khiếp,cuối mùa Thu năm Canh Dần nhà Sản bỗng nhiên bắt bớ, xét xử hàng loạt các sĩ phu, dân đòi đất,cả những người hay phê phán sách lược triều đình...
Kẻ sĩ trong thiên hạ có người luận rằng
- Phải chăng lúc lòng người hoài nghi, cho nên triều đình phải trấn áp mạnh không để cho mầm mống loạn lạc được nhân rộng.
Mỗi người luận một phách, không rõ thực hư thế nào.
Ở bên kia nước Tề, trong buổi thiết triều , Tề Bá Vương hỏi các quan .
- Nay tên phản nghịch Lưu Ba được bọn ngoại quốc tôn vinh, bốn cõi thiên hạ dồn dập xúm vào nói triều ta bạo ngược, ảnh hưởng đến uy danh và kinh tế của Đại Tề. Vậy ai có cách gì đối phó với việc này không.?
Một vị đại thần bước ra hỏi.
- Tâu đại vương và các bậc đại thần, thế chúng ta dùng bọn Vệ làm gì ?
Các quan nói đến việc dùng Vệ, ai cũng rành rẽ cả. Người thì bảo dùng để vắt tài nguyên như con bò sữa, người nói để làm nước phên dậu, người cho là để đổ chất phế thải, hàng hóa quá đát, độc hại, kém chất lượng, có kẻ lại còn cho rằng là nơi cấp gái cho trai tráng nước Tề..ý kiến phong phú, đặc sắc và thiết thực vô cùng.
Vị quan kia nói
- Các quan nghĩ xem,dùng vậy đã gọi là khai thác tối đa chưa ?
Các quan Tề phát biểu thêm này nọ một hồi nữa, vị kia nghe thấy chỉ gạt gù nhưng chưa có vẻ trúng ý lắm. Tề Bá Vương sốt ruột mới hỏi.
- Đang nói chuyện Lưu Ba, kéo nước Vệ vào làm gì ? Ngươi có ý nào chăng ?
Vị quan nói
- Thưa Đại Vương, nước Vệ còn dùng được để tránh cho nước Tề ta vụ Lưu Ba. Khai thác nước Vệ về con người, tài nguyên chưa phải là đã triệt để, cần phải khai thác về hình ảnh nữa.
Triều thần ồ lên kinh ngạc. Vị quan nói tiếp.
- Bốn cõi chỉ trích ta vụ Lưu Ba, nay ta cho công văn sang Vệ, sai bọn Vệ bắt hết những kẻ chỉ trích, phê phán sách lược triều đình nước Vệ, những bọn giống Lưu Ba bên ta. Bọn Vệ bắt nhiều giống đó sẽ gây ầm ĩ, thu hút dư luận bốn cõi vào đó. Nước Tề nhân đó sẽ được rảnh rang.
Tề Bá Vương chợt hiểu , cười sằng sặc một hồi nói
- Nếu vậy thì trước hết lệnh cho bọn Vệ bắt những kẻ biểu tình, phản đối việc không chấp nhận chủ quyền biển đảo của nước Tề ta trước đã, tiện một công đôi việc luôn. Sau đó thêm vài đứa ở mục khác cho bọn bốn phương cắm đầu vào đó mà nói.
Nước Vệ nhận mật lệnh của Tề Bá Vương theo đường nóng, bèn chỉ đạo các công sai rằng.
- Để đảm bảo yên ổn cho ngày đại hội triều đình tới, phải kiên quyết ngăn chặn , trấn áp những phần tử có ý định phá hoại ngay từ trong trứng nước.
Các công sai nghe lệnh, hăm hở thi hành, đôn đáo ngược xuôi lùng bắt người. Lại còn vênh vang khoe rằng vì an nguy của nước Vệ mà dốc sức làm vậy.
No comments:
Post a Comment