Pages

Monday, August 30, 2010

Gặp lại hai cụ “Cựu Chán Binh” tiến bộ cực kì (*)

Tô Hải 
Hãy vịn vào Internet để đứng thẳng lên! Vận dụng trí óc và trái tim mình để thấy rõ mình là ai, đang đứng ở đâu? Ai là bạn? Ai là thù?
Phi Internet bất thành trí thức!
Reng, reng, reng, reng!… Chuông gọi cửa rung lên, hiên ngang, dứt khoát, mạnh bạo, đúng tiết tấu chủ đề chính giao hưởng số 5 của Beethoven…. Thôi rồi! Đúng là mấy thằng bạn già “cựu chán binh” còn xót lại ở Hà Nội, cứ mỗi năm được con mời vô Sài Gòn, lại đến thăm tớ rồi! Mừng quá, vì cả hai vị này lần đầu tiên trên mạng tớ thấy có kí tên vào bản kiến nghị đòi hỏi phải lật lại vụ án siêu nghiệm trọng “Tổng cục II”. Tớ vội lật đật gấp laptop, chống gậy ra mở cửa…. Ba thằng già đều trên 80 tuổi, đều cùng có thời gian đi học chứ Tây, đều cùng đi “lính cụ Hồ “ngay từ những ngày đầu Cách mạng tháng 8 mà tớ đã có dịp giới thiệu trên blog của tớ năm trước đây rồi….. Nay trời chưa tru, đất chưa triệt, thánh thần chưa vật, lại có dịp gặp lại nhau lần nữa. Mừng mừng tủi tủi, ôm choàng lấy nhau nhe hai hàm răng giả, nói nói., cười như mấy ông già điên… Sau vài phút nghiêm túc kể về sự ra đi chẳng được mấy thanh thản của thàng đại tá Q… vì trời không cho chết ngay mà cứ bắt sống như chết cả nửa năm trời sau một cơn nhồi máu cơ tim nên lần này không được vô Nam là bắt đầu các thứ chuyện tếu y hệt cái thời còn là lính trọc đầu trường Lục Quân Trần Quốc Tuấn…
Nhìn thấy 2 cụ đều còn phương phi, tráng kiện, đều cùng để râu ria phất phơ bạc trắng, tớ nịnh xỏ một câu: “Sao tình hình đất nước ngày càng khó khăn mà các ông lại cứ phương phi, phởn phơ, phốp pháp “phư phưở phương phì phế”? Lại nhờ vả mấy đứa con ăn nên làm ra phải không? Có đứa nào mua máy bay hay du thuyền chưa?”. Lập tức 2 ông tranh nhau chửi tớ: “Cái thằng…. (bọn tớ quen tếu táo như thế cả 6, 70 năm nay rồi), cứ mở mồm ra là nói cạnh nói khoé! Con thằng Tùng dẹp tiệm rồi! Không đi tù là may! Lần này, 2 thằng tớ vào đây chẳng còn ô tô con đưa đón như năm ngoái nữa! Đi đâu cũng taxi chẳng dám ngồi xe ôm sợ bỏ mẹ! Nhưng đi đâu cũng phải giữ mồm giữ miệng, chán mớ đời! Chẳng nơi đâu, thoải mái như nhà mày!
Vừa ngồi ịch xuống đi-văng chưa nóng đít, Ông thiếu tướng về hưu năm 70 (giá còn ở lại đến hôm nay chắc cũng phải lên đại tướng) đã tung ra một câu tiếng Pháp: “Qua đờ nu vô?” (có gì mới không?) Tớ liền trả lời: “Thế nào là mới chứ?” Ông đại tá Th nói ngay: “Này anh ơi! Đừng tưởng bọn này mù internet như năm ngoái mà “làm khó” cánh tớ nữa nhé!. Nghe lời khuyên của cậu, một năm qua bọn tớ đã nhờ con cháu trong nhà nó chỉ cho một vài cách lướt net và đến hôm nay thì vượt cả tường lửa ngon ơ rồi! Bởi vậy cái chuyện “không có gì mới” về tình hình quan hệ Việt Trung mà chú Lê Phú Trọng vừa tuyên bố đối với cánh cựu chiến binh chúng tớ ở ngoài Hà Nội, “mới” không thua gì chính sách quốc phòng “Ba không” mà tướng Nguyễn Chí Vịnh vừa long trọng đưa ra (để quân đội ta không còn lo chi đến chuyện đánh đấm?) không phải chỉ là vấn đề mới chưa từng có mà đối với cánh ta còn là mới đến chết người, mới đến mất nước nữa đấy!
Và cũng từ đó, các thứ chuyện về mọi mặt của tình hình đất nước đều được 3 ông già ý hợp tâm đồng lôi ra bàn bạc, xét đoán, phê phán thậm chí đề ra phương pháp xử lí từng vụ việc cứ như là… “Siêu Bộ chính trị” vậy. Nào là:
a) Bài viết “Bảo đảm an sinh xã hội và phúc lợi xã hội” của ông Thủ Tướng, dài tràng giang đại hải, lủng củng những con số phần trăm, vạch ra những tầm nhìn vu vơ, mờ mịt, mà các nước tư bản rẫy chết đã đạt và vượt qua cả gần thế kỷ…., thậm chí chẳng rõ an sinh xã hội là cái chi (?) phúc lợi xã hội là cái gì đến nỗi phải… dịch sang tiếng Pháp để hiểu cái cụm từ Tầu mơ hồ đó. Vậy mà, một bài viết chẳng ra báo, chẳng ra công văn, chỉ thị, nghị quyết hay luận án tiến sỹ kinh tế chính trị Mác Lê đang sắp được mang ra bảo vệ tại Hội Đồng Lý Luận Trung Ương lại được cả trăm tờ báo lớn đồng loạt cùng xuất bản, không dám bỏ sót một dấu phẩy, một dấu chấm. Tớ bồi thêm một ý làm cho hai cụ cười khà khà à à à ra thế hả! Đó là việc báo Tuổi Trẻ đã “nhét” bài của ông Dũng vào tập “Special advertising section” nằm cạnh những trang quảng cáo y như thời ông Triết sang Mỹ có ba bài viết về Việt Nam đều được thuê viết và thuê đăng trên “Wall Street Journal” mà cả thế giới đều biết đó là tập chuyên về… quảng cáo in kềm theo mỗi số báo hàng ngày!
Tiếp đó là một loạt truyện mới toanh đang rất “hot” ở Hà-Nội, mấy ông bạn già lần lượt thông mấy luồng tin cho tớ được “quán triệt” như sau:
b) Chuyện Võ đại tướng “bỗng dưng” năm nay được long trọng “phóng đại” lên nhằm mục đích chính trị gì? Ai có lợi? Kể cả cái tuổi 100 của ông (sinh năm 1901) cũng được “cất nhắc” lên thêm một năm (tính theo tuổi ta), trong khi những người khác khi cáo phó đều tính theo tuổi Tây? Có mục đích gì? Rồi thì các thứ phán đoán, nào là phe ông Giáp thắng, phe dìm ông Giáp, thậm chí vu cáo các tội tày trời cho ông cũng vẫn chưa chịu thua? Bên cạnh đó là các giai thoại về một “quân nhân đặc biệt” 52 năm không được đề bạt không được lên chức lên lon! (Ông Giáp được phong làm Đại Tướng từ năm 48). Ngay cái chuyện đề nghị quốc hội phong chức Nguyên soái cho ông trước khi chết, thì chẳng qua là tạo điều kiện cho hàng loạt nguyên soái nữa ra đời phù hợp với tình hình quân số đại tướng và “đại tướng chờ” (thượng tướng) hiện nay cả bên Quân Đội lẫn Công An đều đang sắp hàng chờ đế lượt lên cấp cả! Chẳng lẽ họ chịu nửa thế kỷ không đề bạt như tướng Giáp hay sao?… Rồi thì các câu ca dao, các “thơ Bút Tre” mới về thời anh Văn, chấp hành nghị quyết chuyển sang…. phụ trách “mảng khoa học”, “mảng sinh đẻ có kế hoạch” lại được đọc lên để 3 anh già thêm thấm thía những nỗi đau không nói thành lời của ông Tướng xuýt mất hết bởi “vụ án siêu nghiêm trọng”, mà cả hai lần Đại Hội trước đều bị ém nhẹm, tưởng là bí mật quốc gia nhưng cả thế giới đều biết. Đại Hội lần này, tướng Giáp liệu có còn sống để thấy mình đã được phục hồi danh dự? Kẻ thì bảo được, kể bảo không, kẻ thì bảo “lạc quan cũng sai, bi quan cũng sai chỉ có hoang mang là… đúng nhất!
c) Trừ tớ là “cựu quân nhân võ mồm” ra, hai vị, một tướng một đại tá đều đã trực tiếp cầm quân đánh giặc nên máu bảo vệ tổ quốc của hai ông nổi lên hăng say hơn tớ nhiều, khi đề cập tới chuyện ông chủ tịch quốc hội bác bỏ việc báo cáo về tình hình Biển Đông trong lần họp sắp tới với lí do “so với báo cáo của bộ ngoại giao trong cuộc họp quốc hội lần thứ 6 thì tình hình biển Đông chưa có gì mới nên không cần bàn vội…” Ông đại tá cười khẩy : “Mẹ kiếp! Nó vừa cho tàu ngầm lặn xuống vùng biển của mình cắm cờ Trung Quốc khẳng định biển Đông là của chúng nó. Chúng còn quay phim đưa lên Tivi, hoan hô rầm trời, khẳng định “quyền lợi cốt lõi của chúng nó là ở biển Nam Trung Hoa này. Nó cấm dân không được đánh cá ở vùng Hoàng Sa, Trường Sa. Nó tuyên bố coi Việt Nam như một quận Giao Chỉ của chúng nó. Nó đổ bê tông xây dựng ngay ở trên đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa chiếm được của mình hồi năm 88… Vậy mà bảo không có gì là mới!!!”
d) Và cuối cùng là chuyện “nội xâm” … Thôi thì đủ các thứ ăn cắp, ăn hối lộ, rút ruột công trình, bán đất bán rừng… rồi các vụ miệng nói học tập và làm theo gương Bác, tay thì cất giấu vàng, đô-la, sinh hoạt bê tha, xa rời quần chúng, vun vén cho gia đình, họ hàng, bà con, cài đặt con cháu đi du học ở các nước “tư bản dẫy chết” để chúng làm chủ những tài khoản khổng lồ được chuyển dần ra nước ngoài. và thiết lập những bãi đáp an toàn phòng khi hữu sự v.v và v.v… Cụ nào cũng cả đống chuyện để minh hoạ thêm cho việc chống tham nhũng đã trở thành chống… chống tham nhũng. Những vụ Vinashin phết, PMU18 phết, đại lộ Đông Tây phết… sẽ còn diễn ra dài dài vì những cái phết (‘) này chưa bị lộ. Tớ mạnh dạn “thọc gây bánh xe” một câu:
- Thế tớ hỏi thẳng mấy cậu nhé, các cậu đã trả thẻ đảng như thằng Quế Dương chưa? Lần này có đi họp đảng bộ cơ sở để chuẩn bị nhân sự cho Đại Hội Lần thứ XI không ? Chẳng giữ kẽ gì, Ông tướng nói oang oang như đang đứng trước cả sư đoàn:
- Họp hành cái con mẹ gì! 10 năm nay tao chẳng tham gia bất cứ cái gì nữa. Còn thẻ đảng ư! Việc đếch gì phải bắt chước thằng Quế Dương lên gặp mấy thằng con nít để giao thẻ đảng cho nó rồi để nó lại “giáo dục” cho hay tổ chức đấu tố mình ở cơ sở hay sao? Ông đại tá cũng chêm theo một câu:
- Chúng nó đại diện cho ai mà mình phải xin nó? Riêng cái việc 2 năm nay, rất đông anh em cựu chán binh chúng tớ đều đọc báo lề trái trên mạng để khỏi bị bịt mắt bịt tai như ngày xưa. Và nói thật nhé, cái blog của cậu được cánh cựu chiến binh chúng tớ đọc nhiều lắm đấy. Có bài còn được con cháu nó in dùm ra để truyền tay nhau khá rộng rãi nữa Cố lên thằng Nhà… Xí!
Tớ thật sự cảm động về cái tin này . Càng cảm động hơn khi cả 2 ông đều nói: “Tất cả đều nhờ mày mới thoát khỏi cái cảnh u mê ù cạc cạc internet. Đúng là nhờ internet mà hôm nay cánh mình mới có chuyện để nói với nhau. Chả trách các nhà cầm quyền sợ internet hơn sợ bọn bành trướng Trung Quốc gấp nhiều lần. Internet muôn năm!”
Câu chuyện được tạm ngưng để bà xã chiêu đãi cho 3 anh già răng dỏm một bữa bún riêu nhai ít nuốt nhiều.
Qua câu chuyện tiến bộ vượt bậc của 2 vị tướng tá già, tớ xin được nhắn nhủ tới các vị tướng tá, các vị “trí ngủ”, ngủ vịt, ngủ gà, ngủ vờ, ngủ thật hãy học tập họ mà làm quen với internet đi! Ở thời đại thông tin bùng nổ này, chỉ có những kẻ mù hoặc giả vờ mù mới chịu quờ quạng, chống gậy đi theo lề bên phải. Hàng ngàn những trí thức thực sự gồm đủ thành phần trẻ, già, trai, gái, sở dĩ họ trở nên “không dễ bảo”, càng ngày càng đông, càng nhiều, chính nhờ Internet mà phân biệt được đâu là thật, đâu là giả, đâu là phải, là trái, là nói dối, là xuyên tạc, là nói láo, là cắt cúp, là mị dân, là mị quan. Và họ đã quyết tâm tìm lí lẽ, chứng cớ để phản biện, bác bỏ những điều sai trái, phét lác, những sự coi thường trình độ của họ bằng những thứ lý luận ba xu. Và, chẳng cần một tổ chức, một ban chấp hành, chấp tỏi nào, họ gặp nhau trên mạng, để công bố những tư tưởng, những phản biện của họ . Con số năm nay đông, vui hơn năm trước và sẽ còn đông lên gấp 100, gấp 1000 lần nữa… Không thể nào 2 ông bạn già của tớ dám kí vào bản kiến nghị chống kế hoạch khai thác bauxite và gần đây, kiến nghị đòi cách chức trung tướng Nguyễn Chí Vịnh và bảo vệ trung tá Võ Minh Trí, nếu họ không truy cập được những tài liệu động trời về vụ T4, Sáu xứ và các kiến nghị của các tướng Võ Nguyên Giáp, Cao Văn Khánh, Hoàng Minh Thảo… không hề bao giờ được phổ biến trên những phương tiện thông tin đại chúng của nhà nước.
Hãy vịn vào Internet để đứng thẳng lên! Vận dụng trí óc và trái tim mình để thấy rõ mình là ai, đang đứng ở đâu? Ai là bạn? Ai là thù?
Phi Internet bất thành trí thức!Còn nếu quý vị cứ an phận thủ thường, ngủ gà, ngủ gật cho đến chết, đầu óc và trái tim không chịu hoạt động thì xin lỗi quý vị tôi xin gọi quý vị là… “trí thức ăn”, “trí thức ngủ”, “trí thức điếc”, “trí thức mù” để khỏi nói lại cái câu mà Mao Trạch Đông đã gọi trí thức là gì thì quý vị chắc cũng đã biết./.
___________________
(*) Để biết rõ các cụ đã “tiến bộ”ra sao, xin các bạn hãy gắng đọc entry “Gặp lại các cụ chến sỹ”… tớ viết năm ngoái. (tìm ở list entries)
Nguồn : Blog Nhạc sỹ Tô Hải

No comments:

Post a Comment