Pages

Wednesday, June 23, 2010

LỜI RU MẬT ĐẮNG

Viết tặng Lê Thị Công Nhân


Sao mẹ chẳng ru con
Bằng lời ca dao mật ngọt
Văng vẳng tiếng sáo chiều êm

Mẹ lại trêu con
Thật oái oăm
Bằng lời chúc gì..gì.. đó
Mong con lớn lên
Được chia phần vinh quang
Xã hội chủ nghĩa
Với chiếc hòm gỗ
Đánh giày
Nếu rừng cây Đảng chưa chặt hết
Xuất cảng sang các nước văn minh
Với hàng rong
Buôn thúng bán mẹt
Nếu tre nứa còn sót lại vài nơi
May bạn tù cải tạo
Bỏ rơi.


Như thế là con may mắn
Được lao động vinh quang
Khỏi phải lê lết vỉa hè hôi thối
Làm kiếp ăn mày
Lạy ông đi qua
Lạy bà đi lại
Cho con vài xu
Mua nắm xôi lót dạ buổi sáng
Sức sống ngập ngừng trên môi
Giấc mơ nhỏ bé
Nắm xôi Bườm cười..


Như thế là con may mắn
Khỏi phải chui xuống gậm bàn hàng quán
Chờ xin ngụm nước
Lượm hạt cơm rơi
Thực khách bỉu môi xỉa xói
Xua đuổi chó má còn thua
Tư bản đỏ lên vua
Dân Việt xuống hàng cầm thú
Tủi thân trai Việt Phù Đỗng
Thẹn thùng con mẹ
Âu Cơ

Như thế là con may mắn
Khỏi phải bơi xuồng gầm cầu Ba Xoong
Vớt cặn dầu mua em bình sữa
Hòa nước mắt nghẹn ngào chan cơm
Bàn tay công an
Họng súng AK đen ngòm
Thân em ngã gục
Khoang thuyền máu loang
Em nhắm mắt tức tưởi
Sóng gợn
Rưng rưng


Như thế là con may mắn
Khỏi phải nhập băng đảng du côn
Cướp ví giật bóp khách lạ
Móc túi ngoại kiều về thăm quê hương
Theo lệnh đàn anh
Nộp hết cho công an dân phố
Mặc sức phè phỡn
Gái đẹp
Rượu ngon


Như thế là con may mắn
Khỏi bán thân làm nô lệ tình dục
Thân bé bỏng
Hồn măng non
Đồ chơi nhũn mềm trong tay dâm tặc
Cơm không đủ ăn
Áo không đủ ấm
Tuổi thơ buốt nhức
Ngậm ngùi
Oan khiên


Thôi con giả vờ nhắm mắt
Cho mẹ lầm tưởng con đã ngủ yên
Con không còn thấy mắt mẹ cuồng thâm
Chỉ thấy quê hương
Rỉ máu..

Ngô Đức Diễm

No comments:

Post a Comment