Pages

Thursday, September 16, 2010

“Đại lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội” hay là “đại lễ kỷ niệm 1000 Bắc thuộc tại Hà Nội ???”

Thư Ban biên tập Tập San Tự Do Dân Chủ số 20
Kính thưa quý bạn đọc xa gần quý mến !
            Chỉ còn gần 1 tháng nữa, nhà cầm quyền độc tài CSVN ở trung ương, cùng với chính quyền CS thành phố Hà Nội sẽ tổ chức rầm rộ cái gọi là “ Đại lễ ngàn năm Thăng Long- Hà Nội” được khai mạc vào ngày 01/10/2010 và bế mạc vào ngày 10/10/2010. Trong khi đó, theo các tài liệu lịch sử cổ xưa và hiện đại như :
-           Đại Việt sử ký toàn thư- Bản kỷ
-           Khâm định Việt sử Thông giám Cương mục
-           Việt Nam sử lược của nhà sử học Trần Trọng Kim
-           Lịch sử Phật giáo Việt Nam tập 2 của Lê Mạnh Thát
-          …vv…vv…
            Sự thật thời điểm Nhà vua Lý Công Uẩn quyết định rời Đô từ Hoa Lư - thuộc tỉnh Ninh Bình về đất Thăng Long, tức Hà Nội ngày nay, là vào năm Canh Tuất, Thuận Thiên thứ 1, nghĩa là vào mùa thu tháng 7 năm 1010 theo Dương lịch. Trong các tài liệu lịch sử khác viết về sự kiện quan trọng này của nước Việt cổ cũng khẳng định chắc chắn là như vậy, chứ không thể muộn hơn và lại càng không phải là vào đầu tháng 10 dương lịch như nhà cầm quyền CSVN đã lên kế hoạch để ấn định tổ chức vào thời điểm như họ đã quyết định trước từ nhiều năm.  Như vậy là, nếu muốn kỷ niệm ngày rời Đô của cha ông phong kiến chúng ta tròn đúng 1000 năm thì phải tổ chức vào thời điểm tháng 7 năm 2010 theo dương lịch mới đúng đắn về mặt lịch sử, về khoảng dài thời gian, đặc biệt mới có ý nghĩa trang trọng và sâu sắc.
            Thế nhưng, hiện nay nhà cầm quyền CS trong nước không rõ đã xuất phát vì mục đích hay lý do gì, mà lại lấy đúng ngày 01/10/2010 trùng với ngày quốc khánh nước Trung Hoa cộng sản để mở màn cho cuộc “đại lễ lịch sử” này rồi cưỡng buộc cả dân tộc Việt Nam chúng ta phải long trọng kỷ niệm ?  Chính vì sự kiện nghiêm trọng, đầy khuất tất, cũng rất mờ ám này nên đã bị nhiều cá nhân, tổ chức của người Việt ở trong, cũng như ngoài nước đã lên tiếng phê phán, phản đối kịch liệt nhà nước CSVN. Qua diễn tiến này, rõ ràng là ngoài việc xuyên tạc lịch sử, bôi nhọ quá khứ, bóp méo sự thật, xúc phạm nặng nề lòng tự tôn, niềm tự hào chính đáng của dân tộc ra, thì nhà cầm quyền độc tài CSVN còn đã vung tay chi phí cho toàn bộ lễ hội này là hơn 94 ngàn tỷ đồng VN, tương đương với khoảng 4,5 tỷ đô la Mỹ !!!  
            Đây quả thật là con số kinh hoàng biết tố giác, bởi chính số liệu ấy đã nói lên tất cả sự phô trương, sự lãng phí rất ghê gớm, là một trong những hành vi cố tình ném tiền ngân sách quốc gia qua cửa sổ không hề biết xót xa của những kẻ đang cai trị đất nước nghèo khổ này ra sao. Với những động thái kệch cỡm hết sức phung phí này, mà chắc chắn chỉ với mục đích để vừa lừa mỵ được dân chúng hòng minh chứng cho mình như là một lực lượng chính trị “tinh hoa” đại diện cho cả dân tộc !?  Vừa có vẻ mang truyền thống lịch sử vẻ vang và tinh thần dân tộc, có tính tự chủ độc lập, chứ không phải là tập đoàn thống trị hắc ám hết lệ thuộc vào khối cộng sản quốc tế, đến lệ thuộc vào Thiên Triều Cộng sản đại Hán. Vừa đồng thời mong muốn củng cố thêm được quyền lực cai trị lâu dài, vĩnh viễn trên đất nước này cho riêng băng đảng của mình !!!
            Hiện nay công luận nhân dân trong nước cùng đồng bào hải ngoại đang tiếp tục dấy lên làn sóng phẫn nộ, mạnh mẽ phản đối việc tổ chức đại lễ này. Họ gay gắt đòi tẩy chay lễ hội rất phi lý, xa hoa, lãng phí của những kẻ tuy có quyền bính, có thế lực vô hạn trong tay nhưng rất vô trách nhiệm với đất nước và cũng rất vô chính trị, đã xúc phạm nặng nề danh dự dân tộc Việt chúng ta nữa.
            Thưa quý bạn đọc xa gần !
            Trong nhiều thập kỷ qua kể từ khi thiết lập nên chế độ độc tài Cộng sản toàn trị trên cả đất nước ta mấy chục năm qua, ai ai cũng biết nhà cầm quyền CSVN đã lệ thuộc rất nặng nề về mọi mặt vào chế độ CS Trung Quốc từ đường lối, mô hình chính trị, kinh tế, chính sách ngoại giao, đời sống văn hóa, tư tưởng, xã hội…vv.... Thời gian gần đây sự khiếp nhược, sự phụ thuộc chịu ảnh hưởng của họ vào kẻ khổng lồ đại Hán phía Bắc – tập đoàn Phong kiến cộng sản thời hiện đại vẫn chưa hề từ bỏ mọi dã tâm đen tối, cùng tham vọng bành trướng lãnh thổ với nước ta và nhiều quốc gia láng giềng trong khu vực lại càng trở nên rõ ràng hơn, càng ngày càng mật thiết, gắn bó hơn nữa. Tất cả những điêu nguy hiểm, nghiêm trọng đó đã trắng trợn thách thức lương tri và làm nhức nhối lương tâm của cả dân tộc Việt chúng ta.
            Ngay giữa lòng thủ đô Hà Nội, từ mấy năm qua chính quyền thành phố đã cho dựng lên bức tượng Nhà vua đời Lý khá đồ sộ, hoành tráng để tưởng niệm và nhằm tôn vinh công lao người đã có công rời Đô từ Hoa Lư, xây dựng nên Kinh đô Thăng Long cổ xưa của nước Việt để trở thành Hà Nội ngày hôm nay. Thế nhưng, điều trớ trêu là bức tượng Vua Lý Công Uẩn cùng quần thể xung quanh vườn hoa được mang tên cố nữ thủ tướng Ấn Độ - bà Indira Gandi cũng rất tốn kém ấy đã dấy nên không ít sự phê phán, chỉ trích nặng nề, kể cả sự chê cười, đàm tiếu ngày một lan rộng trong nhân dân nữa. Bởi vì đây không phải mẫu hình một vị đại quan hay Nhà vua người Việt thời xa xưa, mà nó mang dáng dấp mô phỏng theo hình mẫu các bậc vua quan phong kiến thời nước Trung Hoa cổ đại trước kia, từ vóc dáng cơ thể, chiều cao, khuôn mặt, sống mũi, đến trang phục, mũ áo, cân đai...vv…
             Bài viết dưới đây của nhà văn Hoàng Tiến, hiện là chủ nhiệm Tập san Tự Do Dân Chủ cũng là bức thư góp ý chính thức gửi đến Ban tổ chức “Đại lễ hội ngàn năm Thăng Long- Hà Nội”, được chúng tôi đã quyết định đưa vào số báo 20 của Tập San kỳ này đã phân tích thận trọng, đưa ra những bằng chứng, cứ liệu khoa học, thông qua các tài liệu lịch sử khá thuyết phục để chỉ rõ những bất cập phi lý đó. Qua bài viết này cho thấy rõ não trạng của nhà cầm quyền, cũng như xã hội CSVN đã thấm đẫm ảnh hưởng nặng nề văn hóa Bắc thuộc, cũng như tư duy, nếp nghĩ đang bị Hán hóa nghiêm trọng ra sao. Đây cũng chỉ là một phần hậu quả về mặt đời sống văn hóa, tư tưởng, tinh thần trong xã hội của giai đoạn Bắc thuộc trong thời hiện đại mà do ĐCSVN đã chịu ơn sâu, nghĩa nặng với tập đoàn Bắc Triều Trung Hoa cộng sản mà thôi.
             Vì vậy, ban biên tập chúng tôi có đôi lời trân trọng giới thiệu cùng quý bạn đọc xa gần toàn văn bức thư ngỏ giá trị đó.
Khi tôi vừa viết hoàn chỉnh xong Thư Ban biên tập cho số báo này thì được biết ở Hà Nội trên hệ thống báo chí, đài phát thanh, truyền hình trung ương cũng như của thành phố,… tuy đã không chính thức thông báo rời ngày khai mạc “đại lễ 1000 năm Thăng Long” như đã ấn định trước đây mấy năm mà công chúng đã biết quá rõ. Thế nhưng gần đây, trên màn hình lớn đếm ngược hiển thị thời gian đến ngày khai hội được dựng lên cạnh đền Bà Kiệu, ven hồ Hoàn Kiếm trên phố Hàng Dầu thì hình như đã được nhà chức trách kín đáo, âm thầm lặng lẽ cho chỉnh sửa lại, là vào đúng ngày 10/10/2010. Như vậy là, có phải vì áp lực đấu tranh mạnh mẽ của quần chúng trong và ngoài nước mà nhà cầm quyền CSVN đã lúng túng, hoảng hốt phải thay đổi thời điểm ngày mở màn cuộc “đại lễ hội” đã và đang tiếp tục bị phê phán về mọi mặt hay không ? Câu trả lời hoặc lời giải thích rõ ràng về sự việc này xin giành lại cho nhà chức trách CS Hà Nội với công luận !!!
Ảnh chụp ngày  8 tháng 9 năm 2010
Hà Nội viết từ ngày 2/9/2010
Tổng biên tập Tập San Tự Do Dân Chủ
Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn
Tượng Lý Thái Tổ ở vườn hoa Chí Linh – Hà Nội
Những người học vẽ đều biết bức tranh “Người Vitruvius” (L’homme de Vitruve) của danh họa bậc thầy Léonard de Vinci. Đó là hình một người đàn ông khỏa thân đứng dang chân tay ở hai tư thế trong một hình vuông và một hình tròn lồng nhau, nên một mà thành hai. Tâm của hình tròn là rốn người mẫu. Hai đường chéo của hình vuông là nơi bộ phận sinh dục.
Người mẫu này cho ta các tỷ lệ về cơ thể con người. Đầu bằng 1/8 thân người. Hai tay giơ ngang bằng chiều cao thân người. Từ đỉnh đầu đến núm vú bằng 1/4 thân người. Độ rộng tối đa giữa hai vai cũng bằng 1/4 thân người. Bốn ngón tay bằng một lòng bàn tay. Sáu lòng bàn tay bằng một cánh tay …vv…
Các họa sĩ hay các nhà nặn tượng căn cứ vào đấy mà tạo nên các hình người đúng quy cách, ví như bên âm nhạc có cái công cụ âm thanh diapason (thường gọi âm cữ hay thanh la chuẩn), các nhạc cụ khác phải căn cứ vào thanh la chuẩn của diapason mà điều chỉnh âm thanh cho đúng cung bậc trong một buổi hòa tấu.
Người Vitruvius (L’homme de Vitruve) là mẫu người phương Tây. Cao ráo, cân đối. Ta có thể hình dung đến những vận động viên trong các cuộc thi Olympic của Hy Lạp cổ đại.
Còn người Việt chúng ta, theo học giả Nguyễn Văn Huyên, trong tập chuyên khảo “Văn minh Việt Nam” (La Civilisation annamite) bảo vệ luận án tiến sĩ Đại học Sorbonne Paris trước 1945, chương Một viết về Chủng tộc Việt, có những nhận xét như sau:
- Người Việt vóc nhỏ bé. Vóc người đàn ông trung bình là 1,595m và đàn bà là 1,53m. Bác sĩ Bigot, khi xem xét 322 người Bắc Kỳ lấy trong số lính khố xanh, kết luận rằng: 107, tức là 33,2%, vóc người nhỏ (1,50m đến 1,59m); 202, tức là 62,7%, tầm vóc trung bình (1,60m đến 1,69m); và 13, tức là chỉ 4% có vóc cao lớn (1,70m đến 1,79m). Thật ra, theo ông, nếu ta chấp nhận tầm vóc trung bình là 1,65m, thì ta thấy rằng 261 người, tức là 82,1%, dưới trung bình. Đại đa số tức là 208 (64,4%) nằm trong khoảng giữa 1,56m và 1,63m.
- Vai rộng, thân mình gày gò và dài so với hai chân. Ngực nhô ra đằng trước, khung chậu ít phát triển. Chân tay dài, cơ khớp mềm mại, làm cho họ nhanh nhẹn. Người Việt có khả năng dùng chân nhặt những vật nhỏ, điều khiển thuyền bằng các ngón chân. Bàn tay thon nhỏ và thanh, đốt ngón tay có mấu. Xưa kia, các nhà nho Việt Nam quen để móng tay thanh mảnh của họ thật dài.
- Về đại thể, người Việt rất mềm mại, và có khiếu về vận động thân thể. Họ trèo cây rất nhanh nhẹn, thân người tách khỏi thân cây, bàn tay và bàn chân cử động giống như những chiếc móc sắt. Về trò phóng giáo và đánh vật, ngày nay vẫn còn thịnh hành trong các hội làng, họ tỏ ra nhanh và dẻo như giống mèo. Ta ngạc nhiên khi thấy tấm thân kia, lúc thường thì bơi trong mớ áo quần rộng lùng thùng, trở nên mềm mại và nhanh nhẹn để tránh các đòn của đối thủ, và nhanh như chớp tung ra những cú đánh sấm sét.
- Người Việt nói chung không béo phị. Phụ nữ rất cân đối. Họ có những nét đẹp, bàn chân và bàn tay rất nhỏ, cổ chân, cổ tay rất xinh xắn.
- Sọ người Việt tròn. Sọ đó thuộc loại đầu ngắn. Trong khoảng 500 sọ người ở Bắc Kỳ mà ông Đỗ Xuân Hợp quan sát, ta có thể kết luận rằng người Việt Nam đầu ngắn trong 54,36% trường hợp; đầu trung bình trong 30,8% trường hợp. Đầu dài chỉ chiếm 3,22% trường hợp. Mặt khác, nói chung, đầu đàn bà nhỏ hơn đầu đàn ông.
- Râu chỉ mọc vào tuổi từ 25 đến 30, và vẫn thưa. Râu đen, cứng, thẳng và chỉ mọc ở cằm và phía trên môi. Tuy vậy, ta vẫn thấy ở một vài người râu mọc ở dưới tai và hai bên má.
- Tóc thì đen tuyền, rậm, rất dài và hơi cứng. Ta biết rằng tóc là sản phẩm chất sừng hệ trọng nhất của da, về phương diện phân biệt các giống người. Giống như người Trung Hoa, người Việt Nam phải được xếp vào các chủng tộc tóc thẳng và mượt. Nếu nói chung họ có tóc thô và cứng, thì ta cũng có thể thấy những người tóc thanh và mịn. Một vài người thậm chí có tóc làn sóng và quăn. Dù sao, tóc này bạc tương đối muộn, chỉ vào quãng năm mươi tuổi mới bạc. Lông mọc thưa.
- Đôi mắt họ hơi xếch về phía ngoài, mở to, đẹp, rất đen, rất hiền và rất diễn cảm nói chung.
- Môi người Việt rất mọng, nhưng không dày lắm.
- Hàm người Việt rất phát triển. Hàm răng rất đẹp, nhưng người nông dân lại thường thường nhuộm đen.
- Người Việt cả nam lẫn nữ đều phát triển chậm. Thường thường, một thanh niên 20 tuổi chỉ có vẻ 15 tuổi, còn các thiếu nữ thì, trong một thời gian dài, vẫn trông như những em bé gái. Tuổi dậy thì quá muộn ở Việt Nam. Tuổi trung bình để kết hôn là từ 14 đến 15. Phụ nữ rất mắn đẻ và ta thường thấy những gia đình từ bốn đến sáu con. Người ta ước lượng có đến trên 4% gia đình có hơn một chục con. Con số chửa đẻ trung bình được ước tính là bốn.
- Người Việt già đi nhanh chóng, bắt đầu từ tuổi bốn mươi. Một người đàn ông 50 tuổi đã già lụ khụ. Tuy nhiên tuổi thọ không thua kém ở châu Âu. Nhiều người sống đến 70 tuổi. Người 80 tuổi chẳng hiếm. Và thậm chí đôi khi ta còn gặp một số cụ thọ 100 tuổi.
Những nhận xét trên trích từ cuốn “Văn minh Việt Nam” (La Civilisation annamite) của học giả Nguyễn Văn Huyên, trang 41 đến trang 51. Nhà xuất bản Hội Nhà Văn 2005.
Do đó tượng Lý Thái tổ được dựng ở vườn hoa Chí Linh để chào đón kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, chỉ xét về mặt cơ thể học, đã không phải chủng tộc người Việt, theo nhận xét của học giả Nguyễn Văn Huyên.
Còn trang phục của bức tượng thì sao?
Không hiểu các vị lãnh đạo văn hóa Hà Nội và văn hóa Trung ương nghĩ thế nào mà lại cho tượng vua Lý Thái tổ ăn vận triều phục của phong kiến Trung Hoa. Cũng chiếc mũ bình thiên của Tần Thủy Hoàng đế. Cũng chiếc áo thụng, hoa văn rồng, dài tới chân, cửa tay áo rộng thêng thang có thể bỏ lọt một đứa trẻ.
Các vị có biết rằng, bức tượng đầu tiên được dựng ở vườn hoa này, là tượng viên toàn quyền Paul Bert, biểu trưng cho sự đô hộ của thực dân Pháp gần 100 năm trên xứ sở này. Năm 1945 chúng ta đã phá bỏ tượng Paul Bert, thời chính phủ Trần Trọng Kim, trước Cách mạng Tháng Tám.
Ngày nay, dựng tượng vua Lý Thái tổ ở nơi đây nhân dịp 1000 năm Thăng Long, là đắc địa. Nhưng lại cho ăn vận áo quần triều phục Trung Hoa, là ẩn chứa ý tứ gì? Trung Quốc lấn chiếm đất đai, lãnh hải, biển đảo của ta đang là vấn đề hết sức nhạy cảm hiện nay. Người Trung Hoa đang muốn bành trướng tinh thần Đại Hán ra khắp năm châu bốn biển. Vậy mà lù lù ở giữa thủ đô Hà Nội kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, tượng vua Lý Thái tổ lại ăn vận triều phục Trung Hoa. Nó gây phản cảm nghệ thuật và phản cảm chính trị rất lớn.
Triều đại nhà Lý, triều đại nhà Trần, ý thức độc lập dân tộc của chúng ta vô cùng mạnh mẽ. Tiếp theo triều đại nhà Lê cũng thế. Chúng ta đã đánh thắng nhiều cuộc xâm lược lớn của phương Bắc, nói cách hào hùng trong áng văn Bình Ngô đại cáo: “NHƯ NƯỚC VIỆT TA TỪ TRƯỚC, VỐN XƯNG VĂN HIẾN ĐÃ LÂU. SƠN HÀ CƯƠNG VỰC ĐÃ CHIA, PHONG TỤC BẮC NAM CŨNG KHÁC…”
Dựng tượng vua Lý Thái tổ ở Thăng Long phải mang được tinh thần độc lập không phụ thuộc ai, ý thức tự chủ, tự cường của dân tộc Việt. Chúng ta có một nền văn hóa y phục từ ngàn đời, y phục của dân thường, y phục của vua chúa. Xin mời đọc cuốn sách khảo cứu “Văn hóa phong tục” của nhà văn Hoàng Quốc Hải, nhà xuất bản Phụ Nữ in năm 2007. Trong đó có những bài: 1/Đôi điều về quốc phục, lễ phục. 2/Quốc phục, lễ phục với ngày Tết cổ truyền. 3/Quốc phục Việt Nam tồn tại hay không tồn tại. 4/Từ hội nghị tôm toàn cầu, nảy sinh vấn đề quốc phục… Rất tiếc các nhà làm tượng và các nhà duyệt tượng đã không chịu bỏ công sức tìm đọc.
Vì thế mà có mấy câu vè dân gian của một nhà thơ cấp phường đất Hà Thành, vịnh về tượng vua Lý Thái tổ ở vườn hoa Chí Linh:
Vua Lý Thái tổ nhà ta,
Cân đai, mũ mãng, y “cha” Thủy Hoàng.
Mặt to, mũi thẳng, phi phàm,
Thân hình cao lớn, tựa chàng phương Tây.
Trời xanh, mây trắng tung bay,
Vua Lý Thái tổ đứng ngay cán tàn.
Xin phản ánh để Ban tổ chức hội lễ 1000 năm Thăng Long được biết. Còn xử lý thế nào, tùy ban tổ chức bàn với chính quyền. Chứ để tượng vua Lý Thái tổ như thế e không tiện.
Đất thiêng Thăng Long tháng 7 – 2010
Nhà văn Hoàng Tiến.
Địa chỉ: Nhà A11, Phòng 420
Thanh Xuân Bắc – Hà Nội
http://www.tudodanchuvn.com/ 

No comments:

Post a Comment