Pages

Sunday, May 23, 2010

NHÌN SANG NƯỚC LÁNG GIỀNG THÁI LAN MÀ TỦI NHỤC CHO ĐẤT NƯỚC VÀ DÂN TỘC VIỆT NAM


Ts Lê Hiển Dương Hệu trưởng Trường ĐH Đồng Tháp
Trong những ngày qua nhân dân Thái Lan xuống đường biểu tình đòi hỏi chính phủ của Thủ Tướng Abhisit của Thái lan phải giải tán và tiến hành bầu cử sớm, để bầu ra một Quốc Hội, một chính phủ thực sự của dân nghèo, do dân nghèo và vì dân nghèo nông thôn, bởi theo Liên Minh Chống Độc Tài tại Thái Lan tức là phe áo đỏ, thì chính phủ hiện thời của Thủ Tướng Abhisit là chính phủ của giai cấp thượng lưu trong xã hội, và vì vậy chính phủ này chỉ đại diện cho giai cấp thượng lưu quý tộc tập trung tại các đô thị lớn của Thái lan mà không hề quan tâm đến vấn đè an sinh của dân nghèo lao động… Mặc dù trên thực tế, người lao động và dân nông thôn của Thái lan không hề nghèo khổ, mà  theo điều tra của Ngân Hàng Thế Giới World Bank thì phải mất 99 năm nữa người dân Việt nam mới đạt đến mức thu nhập tương đương với người dân Thái lan hiện nay.

Dẫu vậy, đảng và nhà nước ta, nhất là các cơ quan truyền thông của nhà nước đã không ngừng chuyển tải những thông tin về cuộc biểu tình ở Bangkok, các đài truyền hình từ Trung Ương cho đên địa phương cũng không ngừng đưa vào các chương trình thời sự những cảnh đốt phá của người biểu tình tại các Trung Tâm Thương Mại cũng như những cảnh xung đột giữa những người biểu tình và quân đội chính phủ. Bangkok, Thái lan những ngày qua, trong tâm thức người Việt là bạo loạn, là khói lửa, là chết chóc, là giới nghiêm…

Đó là thành công lớn của các cơ quan truyền thông nhà nước trong việc hù dọa toàn dân Việt nam về một nguy cơ bất ổn, bạo loạn và đầy đe dọa của một chính thể dân chủ, đa nguyên… Dù không trực tiếp đưa ra quan điểm này để quán triệt nhân dân, nhưng rỏ rang mục đích của đảng và nhà nước ta trong việc đưa các thông tin như thế lên báo đài từ trung ương đến địa phương thì đã quá rõ.


Buồn thay là hầu hết người Việt nam đến lúc này đây vẫn chưa thực sự hiểu cái chân giá trị của tự do dân chủ… mà vẫn mơ hồ rằng chính cái chính thể dân chủ, đa nguyên là nguồn gốc của bạo lọan và bất ổn. Có lẽ cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn kéo dài hơn 20 năm qua trên đất nước này đã khiến cho người dân Việt nam chúng ta quá sở hãi cảnh tên bay đạn lạc máu đổ đầu rơi chăng, hay do chính sách ngu dân của đảng và nhà nước áp đặt lên cả dân tộc Việt nam suốt hơn ¾ thế kỷ qua đã khiến cho cả dân tộc Việt nam sống trong u mê tăm tối mãi?

Còn nhớ, vào những năm cuối thập niên 1980 khi hệ thống XHCN ở Đông Âu sụp đổ, đảng và nhà nước Việt nam lúc đó cũng đã hết sức hoang mang về một diễn biến hòa bình sẽ xãy ra trong nước, nên đã tăng cường các buổi quán triệt nghị quyết của đảng đối với mọi tầng lớp nhân dân, nhằm chống diễn biến hòa bình, chống đa nguyên đa đảng. Sau ba ngày học tập và quán triệt nghị quyết, để kết thúc đợt học tập chính trị và quán triệt nghị quyết này, một phóng viên của Đài Truyền Hình Cần Thơ đã tiến hành phỏng vấn một cư dân thuộc thị xã Cao Lãnh chúng tôi, là một Bác Hai Lúa, một trong những học viên tham gia đợt quán triệt đó về những suy tư cà cảm nghĩ đối với việc chống đa nguyên, đa đảng. Bác Hai Lúa quê tôi dõng dạc và hùng hổ trả lời phóng viên nhà đài rằng “Đa nguyên thì tôi không hiểu nó là cái con mẹ gì cả, nhưng đa đảng thì tôi cương quyết chống đến cùng, bởi hiện nay mới một đảng thôi, mà mỗi lần đại hội đảng bộ tại mỗi địa phương thì mỗi đảng bộ giết thịt một con trâu, con bò để nhậu nhẹt, mừng công, mai kia đa đảng rồi, mỗi lần đại hội đảng, chúng nó lại giết thịt đa trâu  đa bò để nhậu nhẹt mừng công nữa thì nông dân chúng tôi lấy trâu bò đâu mà cày cấy… biểu chúng tôi không chống đa đảng đến cùng sao được?”


Ôi buồn thay cho sự u mê của người dân Việt chúng ta đối với ý niệm đa nguyên, đa đảng và đối với cả vận mệnh của nước nhà…

Nay nhìn người dân Việt khắp nơi tỏ ra khiếp sợ khi thấy người láng giềng Thái lan đổ máu để đòi dân chủ… thì lại càng ngao ngán, càng tủi hổ cho cả dân tộc Việt u mê ám chướng này… đến bao giờ mới được thực sự dân chủ, tự do và được làm người một cách đầy đủ và trọn vẹn???

Đồng Tháp ngày 22 tháng 5 năm 2010

Tiến Sỹ Lê Hiển Dương

No comments:

Post a Comment