Vũ Đông Hà -
Một trong những câu thương hiệu nổi tiếng, ăn khách, hiệu quả nhất của thương trường thế giới là câu Just Do It của công ty Nike. Trong vấn đề Tẩy chay sản phẩm Trung Quốc, đôi khi chúng ta cũng cần áp dụng tinh thần của thương hiệu nổi tiếng này. Just Do It. Chỉ cần làm.
*
Một trong những câu thương hiệu nổi tiếng, ăn khách, hiệu quả nhất của thương trường thế giới là câu Just Do It của công ty Nike. Trong vấn đề Tẩy chay sản phẩm Trung Quốc, đôi khi chúng ta cũng cần áp dụng tinh thần của thương hiệu nổi tiếng này. Just Do It. Chỉ cần làm.
*
Ý tưởng đầu tiên của nhiều người là tẩy chay sản phẩm TQ nói dễ nhưng
khó làm. Điều này có cơ sở nếu dựa vào thực tiễn: hàng hóa TQ tràn ngập
thị trường VN, giá cực rẻ, mẫu mã bắt mắt. Vậy làm sao vận động được
đồng bào tẩy chay.
Nếu chúng ta đồng ý với thực tế này thì chúng ta buộc phải đồng ý với thực tế tiếp theo:
Cả nước, gần 90 triệu người Việt Nam đang nô lệ vào hàng hóa TQ;
Chúng ta không thể sống không có hàng hóa, sản phẩm TQ;
Cho dù TQ bắn giết ngư dân, xâm chiếm
đất biển, chà đạp lên danh dự dân tộc... nhân dân Việt Nam vẫn phải mua
hàng và góp phần làm giàu cho giặc.
Bạn có muốn tiếp tục chấp nhận những điều trên không?
Nếu không thì xin bạn hãy cùng tôi từng bước, tháo gỡ ách nô lệ ngoại bang đang vô hình áp đặt lên cá nhân bạn và tôi với sự đồng ý / chấp nhận / đành vậy từ đó đến bây giờ của hai anh em chúng ta:
1. Tại sao tôi viết "2 anh em chúng ta"? Đúng! chỉ có bạn
và tôi ngay lúc này. Tôi sẽ thất bại ngay từ trong ý tưởng nếu BƯỚC ĐẦU
TIÊN của tôi là mong mỏi huy động TOÀN THỂ NHÂN DÂN tẩy chay sản phẩm
TQ. Vì thế, tôi tin rằng tôi thành công với bước đầu tiên trong mục tiêu
khiêm tốn là VẬN ĐỘNG ĐƯỢC 1 NGƯỜI là bạn: đồng ý không chấp nhận tiếp tục nô lệ và tiếp tay làm giàu cho giặc.
Tôi đang đứng trước một núi rác khổng
lồ. Bạn tôi rũ tôi vừa nhặt bớt một mảnh rác vừa nhờ tôi kêu gọi thêm
những người khác làm theo. Tôi lý luận về kích thước của đống rác. Tôi
than phiền về thói quen xả rác vô tư của nhiều người. Tôi bàn ra về nhu
cầu... xả rác riêng tư. Bạn tôi không nói gì. Chỉ nhặt một mảnh rác bỏ
vào thùng. Just Do It. Xã hội đã bớt đi một mảnh rác.
2. Bạn cũng như tôi, không dư dả gì. Làm sao để bạn và tôi có
thể dứt khoát không đụng đến bất cứ cái gì made in china đang tràn ngập.
Vì thế, để bạn không nhiều đắn đo, tôi đề nghị bạn cùng với tôi khiêm
tốn hơn trong mục tiêu muốn đạt được cho bước đầu này - bạn và tôi sẽ
bắt đầu tẩy chay:
a. Tất cả những gì của quân xâm lược mà không có chúng, chúng ta vẫn an
nhiên, đời sống không bị khó khăn: phim ảnh TQ, du lịch TQ và các công
ty phục vụ TQ. (Chúng ta chỉ tẩy chay những dịch vụ thương mại văn hóa
rẻ tiền, mang mục tiêu lợi nhuận là chính, nhưng không tẩy chay những
văn hóa tốt đẹp của dân tộc Trung Hoa).
b. Tất cả những thực phẩm từ TQ mà chúng ta có thể mua được (dù có thể
mắc hơn chút đỉnh) từ các công ty Việt Nam hay Thái Lan. Các sản phẩm có
chất phụ gia từ TQ, ví dụ như rau quả, dùng thuốc kích thích của TQ
nhất định phải tẩy chay. Điều này cũng giúp cho sức khỏe của gia đình
bạn và tôi vì thực phẩm TQ nổi tiếng (xấu) là có nhiều hóa chất độc hại
và chế biến cẩu thả nhất thế giới.
Có người "khách quan" bảo rằng: "Muốn tẩy chay hàng Trung Quốc thì thử tắt máy, xong lật cái laptop ra
xem cục pin của máy có made in China hay không, thử mở nắp điện thoại ra
xem thử cục pin có made in China hay không, hay đơn giản cứ lật mặt sau
của cái iphone xe có assembled in China hay không..."
Đúng! Toàn là đồ khựa. Thế mới gọi là
nô lệ! Nhưng ta không vì mặc cảm đang xài cái máy đầy linh kiện Trung
Quốc đề làm lý cớ tiếp tục mua tất mọi sản phẩm của TQ phải không bạn.
Ai nói gì thì nói, cuối tuần đi chợ anh mình nhất định không mua mỳ gói,
xì dầu made in china. Just Do It.
3. Nếu có những sản phẩm TQ mà tôi và bạn, trong lúc này, không
thể thiếu cho nhu cầu của đời sống gia đình và không thể tìm được nguồn
thay thế với giá thành có thể kham được, chúng ta sẽ cắt giảm 25% tiêu
dùng vào những sản phẩm này. Bạn và tôi sẽ xem đó như là một cố gắng
tiết kiệm ngân quỹ gia đình.
Chúng ta cùng nhau đạt chỉ tiêu cho tháng này là làm sao tổng số tiền mà
chúng ta tẩy chay sản phẩm TQ là 200.000 đồng. Tôi đã làm được vì thế
tôi tin rằng bạn sẽ làm được.
Cùng với nhau, bạn và tôi mỗi tháng sẽ làm bớt đi 10 đô la trong hệ
thống kinh doanh khổng lồ của quân xâm lược. Bạn có thể nói muối bỏ
biển. Nhưng biển làm sao mặn được nếu không bắt đầu bằng một hạt muối.
Bạn và tôi có thể là hạt muối ấy và tin rằng nếu 2 anh em mình làm được
sẽ có thêm 1 người khác làm được. Sẽ thành 3 anh chị em. Anh mời thêm 1
người. Chị kiếm thêm 1 người, em kéo thêm 1 người, thêm 1 người. Nhưng
thôi, khoan đừng tính toán xa xôi, bạn và tôi... just do it cái đã.
750 năm trước. Mười vạn hùng binh Mông
Cổ vượt Lạng Sơn, tràn về Thăng Long. Vua Nhân Tông triệu tập bô lão,
lấy quyết định của lòng dân nên hòa hay chiến. Hưng Đạo Vương gióng lên
lời Hịch Tướng Sĩ nguyện phơi thân ngoài nội cỏ, da ngựa bọc thây. Phạm
Ngũ Lão ngồi đan sọt nghĩ binh thư, âu lo vận nước. Trần Quốc Toản đem
khí phách thêu vào ngọn cờ phá cường địch báo hoàng ân.
750 năm trước. Diên Hồng. Bình Than.
Tây Kết. Hàm Tử. Chương Dương. Vườn không nhà trống. Tiếng đập cùng nhịp
điệu của những con tim Đại Việt, vua cũng như thần cũng như dân, làm
nên con sóng Bạch Đằng.
750 năm trước. Dân ta tự đốt nhà, đốt
vườn của chính mình để chống giặc. Vườn hoang nhà trống là điều mà một
người dân tay lấm chân bùn có thể làm. Họ không tự hỏi mình làm rồi có
ai khác làm hay không. Chiến thắng Bạch Đằng có được chắc cũng từ mầm
suy nghĩ đó.
Nếu có lúc tôi hoặc bạn có những phân vân, một thoáng buông xuôi, chạy
theo dòng đời yên ổn... hãy nhắc cho nhau bài học lịch sử của cha ông,
những bài học về vườn không nhà trống, tiêu thổ kháng chiến của tổ tiên
khi chống lại ngoại xâm để anh em mình thấy những gì chúng ta đóng góp
cho quê hương thật là nhỏ bé.
Bạn và tôi không thể mãi cúi đầu trước tình trạng nô lệ TQ. Nhất định không thể tự chấp nhận tình trạng "chúng
ta không thể sống không có hàng hóa, sản phẩm TQ; Cho dù TQ bắn giết
ngư dân, xâm chiếm đất biển, chà đạp lên danh dự dân tộc nhân dân Việt
Nam vẫn phải mua hàng và góp phần làm giàu cho giặc".
*
TB:
Một người bạn cho biết là đã thuyết phục thêm được 1 người tham gia. Hỏi
là ai. Bạn ta lưỡng lự một hồi rồi mới cười hề hề nói: vợ tao!.
Có sao đâu phải không bạn. Càng nên nữa!.
Bạn ta nói bắt đầu tuần tới sẽ dành một chút thời giờ vào buổi tối để
nghiên cứu những sản phẩm TQ nào độc hại nên tránh, những vật dụng hàng
ngày có thể mua từ VN hay Thái, thiết kế logo để phổ biến trên mạng, nhờ
bạn bè dán lên xe, mũ bảo hiểm, vẽ lên tường...
Bạn còn lên chương trình để tìm cách rọi đèn những công ty, siêu thị hay
nhập khẩu hàng TQ, đưa những nơi này lên danh sách và xếp chúng vào
dạng “danh sách đen”, kiên quyết tẩy chay... Cái này tớ tự làm được, ít
ra cũng kiếm được vài đứa gian tiếp tay cho giặc. Thành công hay thất
bại không lệ thuộc vào sự kêu gọi, hưởng ứng của người khác...
Nhưng bạn ấy hứa - tớ sẽ kiếm 10 người thực sự tham gia các trò tẩy chay này trước khi tính tiếp.
Làm ít mà chắc, làm trong sức mình, tự mình làm được và mỗi tháng phải
cỡ 2 triệu đồng không cho thằng khựa ăn. Cũng vui, phải không bạn?
No comments:
Post a Comment