Pages

Wednesday, April 6, 2011

Những đóa hoa tặng Hà Vũ

Ngô Nhân Dụng

Văn phòng của Luật Sư Nguyễn Thị Dương Hà đã nhận được rất nhiều bó hoa do người Hà Nội đem tặng trong buổi chiều ngày Luật Sư Cù Huy Hà Vũ bị xử, theo lời thuật của Mạng Người Buôn Gió.

Khi nghe tuyên án, ông Cù Huy Hà Vũ đã nói: “Tổ Quốc và Nhân Dân Việt Nam hãy phá án cho tôi.” Những chùm hoa tăng là bằng chứng: Nhân dân xoá bỏ phá bản án phi lý đó.

Những bản án dùng luật lệ của thực dân hay cộng sản cuối cùng đều bị lãng quên khi chế độ sụp đổ; còn những lời lên án trong lòng người sẽ tồn tại mãi mãi. Như Giáo Sư Phạm Toàn ở Hà Nội nhận xét về cung cách xét xử của tòa án: “Ðó là một phiên tòa lưu manh, ô nhục.“ Tòa án lương tâm của người Việt trong và ngoài nước cùng dư luận thế giới đã xử Luật Sư Cù Huy Hà Vũ thắng. Ðảng Cộng Sản thua.

Phê phán trên bình diện pháp lý, Luật Sư Nguyễn Thị Dương Hà vẫn tuyên bố rằng bản án bẩy năm tù giam và ba năm quản chế dành cho chồng bà là “một bản án trái với pháp luật,” chính thứ pháp luật mà chế độ cộng sản đang sử dụng.

Quan tòa tuyên án nói ông Cù Huy Hà Vũ đã vi phạm Ðiều 88, Bộ Luật Hình Sự: “Tuyên truyền chống Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.” Lý do vì ông đã có một số bài viết, bài trả lời phỏng vấn đài tiếng nói Hoa Kỳ, đài Châu Á Tự Do với nội dung kêu gọi cải tổ chính trị, xóa bỏ điều 4 Hiến Pháp, vân vân. Bà Hà nhắc lại những lý lẽ ông Vũ đã đưa ra chứng tỏ ông không hề vi phạm điều luật đó.


Ông Cù Huy Hà Vũ đã bị truy tố về những việc gì? Thứ nhất, ông đã phân tích và bác bỏ chủ nghĩa Mác-Lenin. Ý kiến đó không phải là chống nhà nước được, vì chủ nghĩa Mác Lê là một lý thuyết chứ không phải là nhà nước. Ông nêu ý kiến cần xóa bỏ “quyền mỹ kim” của đảng Cộng Sản theo Ðiều 4 trong Hiến Pháp. Nhưng đảng Cộng Sản cũng không phải là nhà nước vì họ chỉ là một tập hợp của nhiều công dân. Nghĩa là trước pháp luật họ cũng chỉ là một pháp nhân không khác gì những hội, đoàn tư nhân khác! Chống chủ nghĩa Mác và đòi đề nghị thay đổi Hiến Pháp, ông Cù Huy Hà Vũ chỉ sử dụng những quyền tự do tư tưởng và tự do phát biểu được Hiến Pháp công nhận, thi hành các quyền hợp hiến đó không thể gọi là chống nhà nước! Nếu cứ xử tội như thế thì hầu hết nếu không phải là tất cả mọi người Việt Nam ai cũng có tội!


Mặt khác, những chứng cớ buộc tội do phiên tòa “lưu manh ô nhục” của đảng Cộng Sản đưa ra chỉ là các ý kiến; điều này không đủ buộc tội vì bản Hiến Pháp hiện hành nói các công dân đều có quyền “kiến nghị.“ Ông Cù Huy Hà Vũ chỉ viết những ý kiến hay nói khi trả lời phỏng vấn, chứ ông không hề hành động hay kêu gọi ai hành động lật đổ nhà nước cộng sản; cho nên không thể buộc tội ông phạm Ðiều 88. Hơn nữa, Ðiều 69 trong Hiến Pháp và Ðiều 19 của Công ước Quốc tế về các quyền kinh tế, chính trị mà cộng sản Việt Nam đã ký đều bảo đảm người dân Việt Nam có quyền tự do thông tin. Vì thế, ông Cù Huy Hà Vũ có quyền lưu trữ trong máy tính cá nhân một số tài liệu về tư tưởng và chế độ dân chủ tự do; tòa án đã dùng các tài liệu trong máy tính này để kết tội ông là vi phạm bản Hiến Pháp mà chính chế độ này đang sử dụng. Việc tịch thu máy tính của ông là một hành động phi pháp. Ai cũng biết, trong tinh thần tư pháp quốc tế, khi cảnh sát công an chiếm lấy các bằng cớ một cách phi pháp thì trước tòa án các chứng cớ đó cũng vô giá trị.


Phiên tòa ô nhục còn vi phạm nhiều thủ tục tư pháp khác. Các luật sư của ông Cù Huy Hà Vũ yêu cầu chánh án mời những người phỏng vấn ông và những trang mạng phỏng vấn ông tới làm nhân chứng, nhưng không ai được mời, mặc dù họ đều đã nói sẵn sàng tới tòa làm chứng. Khi các luật sư yêu cầu tòa đưa ra công khai các chứng cớ, quan tòa lại từ chối và còn đuổi Luật Sư Trần Vũ Hải ra ngoài. Hành động này vi phạm Ðiều 214 của luật Tố Tụng Hình Sự, điều đó nói rằng tòa án phải tuyên bố nội dung các tài liệu chứng cớ liên quan tới cáo trạng. Chính quan tòa đã bất chấp thủ tục, luật lệ xét xử, cho nên cho 3 luật sư khác quyết định bước ra ngoài để phản đối.


Tóm lại, chính đảng Cộng Sản Việt Nam đã bất chấp những luật lệ của họ khi tuyên án ông Cù Huy Hà Vũ. Họ bất chấp luật lệ. Ðiều này cũng không khác gì cảnh một viên chỉ huy công an lưu thông ở tỉnh Hậu Giang ra lệnh cho một tài xế taxi chở anh ta phải vượt đèn đỏ! Ông này không chịu nghe lời nên bị đánh thâm tím mặt mày. Có thể nói người tài xế này còn can đảm hơn ông Chánh án Nguyễn Hữu Chính ở Hà Nội! Ông Nguyễn Hữu Chính đã khiếp nhược không dám cưỡng lại lệnh miệng của Bộ Chính Trị đảng cộng sản, là những người ban chức và trả lương cho ông! Ông đã xử án gấp gấp để tuyên bố một bản án định sẵn, một bản “án bỏ túi,” tất cả chỉ diễn ra trong hơn 3 tiếng đồng hồ!


Bà Nguyễn Thị Dương Hà đã lập lại lời ông Cù Huy Hà Vũ nói rằng phiên tòa chỉ dựng lên một bản án để chống lại ông chồng bà. Nhưng chúng ta có thể nhìn rộng hơn và vượt lên trên thân phận của một cá nhân, để thấy rằng cả hệ thống pháp lý ở nước ta hiện nay chỉ là một “trò khỉ” của đảng Cộng Sản. Họ cũng lập ra quốc hội, có tòa án, giống như những con khỉ bắt chước loài người. Nhưng họ bất chấp các luật lệ do chính họ làm ra và trà đạp trên tinh thần trọng pháp của loài người văn minh.


Vì vậy, tại Việt Nam hiện nay các luật gia đã tích cực tham gia vào công cuộc đấu tranh đòi thực thi pháp luật. Các Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, Lê Thị Công Nhân, Lê Công Ðịnh, Lê Quốc Quân, tích cực vận động cho dân quyền của mọi công dân Việt Nam, bằng cách sử dụng luật pháp của chế độ. Ông Cù Huy Hà Vũ và những luật sư biện hộ cho ông là Trần Ðình Triển, Trần Vũ Hải, Vương Thị Thanh và Hà Huy Sơn là những chiến sĩ dân chủ. Riêng ông Cù Huy Hà Vũ đã hai lần khởi đơn kiện Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng về tội quyết định cho khai thác bô xít; lần đầu ở tòa án Hà Nội (tháng 6, 2009) đã bị bác bỏ, lần sau lên thẳng tòa án tối cao (tháng 7, 2010) nhưng bị bỏ qua. Ông đã từng khởi tố chính quyền Thừa Thiên chiếm đất trên đồi Vọng Cảnh để xây khách sạn. Tháng 10 năm 2010 ông đã đứng ra bênh vực giáo dân xứ Cồn Dầu bị bắt khi phản đối chính quyền Ðà Nẵng chiếm đất. Cù Huy Hà Vũ cũng từng công khai kết tội tướng công an Vũ Hải Triều vi phạm tự do ngôn luận khi phá các mạng Internet và tố cáo ủy viên Bộ Chính Trị Lê Thanh Hải về tội ăn cướp đất của gia đình tử sĩ.


Cuộc tấn công của các luật gia ở Việt Nam có thể đang theo gót Thánh Gandhi khi phát động cuộc đấu tranh giành độc lập cho Ấn Ðộ trong thế kỷ trước, ông, cũng là một luật sư, đã sử dụng các luật lệ của chính chế độ thuộc địa Anh. Dùng ngay luật pháp của chế độ để vạch ra những chính sách bất công và hành động bất lương của chính quyền, trong thế kỷ này hàng ngàn các luật sư Pakistan đã xuống đường tranh đấu đòi luật pháp tự do dân chủ được thực sự thi hành; mà kết quả là một vị tổng thống quân phiệt phải từ chức để dân tự do bầu người khác..


Nhưng các chế độ chính trị ở Ấn Ðộ thời thuộc địa và ở Pakistan thời quân phiệt đều biết giữ tư cách, xử sự văn minh, tôn trọng pháp luật của chính họ. Còn chế độ cộng sản ở nước ta hiện nay không biết giữ liêm sỉ như vậy.


Vì bản chất chế độ cộng sản là chuyên chế. Họ nhân danh một chủ nghĩa trừu tượng và không tưởng, không khác gì một chế độ tôn giáo độc tôn. Những người cộng sản nhân danh một niềm tin để thống trị xã hội; tự coi họ là những người duy nhất đã “giác ngộ” chân lý của “Lịch sử!” Khi một nhóm người tự coi là độc quyền Chân Lý thì họ không ngần ngại làm bất cứ cái gì, có giết hàng triệu người cũng không từ! Hành động nào họ cũng có thể tự biện hộ vì nghĩ họ chỉ đi đúng con đường lịch sử; như khi Stalin hay Mao Trạch Ðông gây nạn đói làm chết mấy chục triệu người với các chính sách kinh tế sai lầm.


Hệ thống cai trị của đảng Cộng Sản Việt Nam cũng được thiết lập trên những căn bản như Stalin và Mao. Vì thế, họ đã lộng hành trong hơn nửa thế kỷ nay, bất chấp những cách cư sử văn minh của nhân loại, bất chấp ngay cả hệ thống luật pháp mà họ đặt ra. Dùng luật lệ để tranh đấu với những người bất chấp luật lệ sẽ không hiệu quả. Cho nên trong những ngày sắp tới, các chiến sĩ tranh đấu cho dân chủ tự do ở Việt Nam cần phải tiến thêm một bước mới. Phải thức tỉnh đồng bào và dư luận thế giới về tình trạng bất chấp luật pháp của chế độ cộng sản.


Người dân Việt Nam không thể chỉ tranh đấu đòi tự do dân chủ trong vòng luật lệ của chế độ. Như Luật Sư Nguyễn Văn Ðài mới nói về bản án xử Cù Huy Hà Vũ: Chính Ðiều 88 trong Bộ Luật Hình Sự là phản hiến! Hay Luật Sư Nguyễn Xuân Phước từng chỉ rõ, ngay bản Hiến Pháp hiện thời, và những bản Hiến Pháp sau năm 1946 đều vô giá trị. Vì tất cả các lần tu chính đó đều không thực hiện đúng như bản Hiến Pháp đầu tiên của nước ta vào năm 1946 đòi hỏi. Trong Hiến Pháp 1946, việc sửa đổi Hiến Pháp chỉ có giá trị sau khi được đem trưng cầu dân ý; nhưng đảng Cộng Sản Việt Nam đã khinh thường dân, không bao giờ làm thủ tục hợp pháp hóa đó.


Hiện nay Luật Sư Nguyễn Xuân Phước đã thay mặt gia đình Luật Sư Cù Huy Hà Vũ nộp đơn khiếu kiện trước Hội Ðồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Ðây là một bước đấu tranh mới, có thể áp dụng cho mọi cuộc tranh đấu khác để đòi cho người dân Việt Nam được sống trong dân chủ tự do xứng đáng làm người trong một xã hội văn minh. Thế giới loài người văn minh sẽ phải hỗ trợ nhân dân Việt Nam.


Bà Nguyễn Thị Dương Hà đang tiếp tục cuộc tranh đấu trong khi ông Cù Huy Hà Vũ bị tù. Những bó hoa người dân Hà Nội tặng ông bà chứng tỏ đồng bào Việt Nam chúng ta đã ý thức rất rõ về quyền lợi chính trị rất chính đáng của các công dân. Nhân dân Việt Nam đã sẵn sàng tranh đấu vì họ không còn sợ guồng máy công an nữa. Hàng ngàn dân chúng Hà Nội kéo đến quanh tòa án bất chấp công an chìm, nổi. Ðầu thế kỷ trước, dân Hà Nội cũng bày tỏ ý kiến giống như vậy trong phiên tòa thực dân Pháp đem xử Phan Bội Châu. Các blog cá nhân Ba Sàm, Người Buôn Gió, Anh Ba Sài Gòn, Quê Choa, mạng Dân Làm Báo loan tin nhanh chóng và chính xác; gọi Cù Huy Hà Vũ là “người trí thức yêu nước chân chính.” Hàng vạn giáo dân khắp nơi thắp nến cầu nguyện; Phật tử Chùa Liên Trì tụng niệm cầu an; các giáo hữu Tin Lành Mennonite lên tiếng ủng hộ. Phiên tòa ô nhục xử Cù Huy Hà Vũ đang đánh thức tinh thần đoàn kết của người dân Việt Nam trong công cuộc đấu tranh giành tự do dân chủ.


Truyện cổ tích kể người Việt đời xưa khi vào rừng hay đeo cái ống tre trên cánh tay trước. Loài đười ươi bắt được họ, chỉ nắm chặt lấy cái ống tre, người ta chạy thoát lúc nào chúng cũng không biết! Ðảng Cộng Sản Việt Nam sẽ còn tiếp tục làm “trò khỉ” pháp lý của họ, dựa vào đám công an. Nhưng cả xã hội Việt Nam đang thay đổi; chính các đảng viên cộng sản cũng thay đổi. Như một nhà trí thức Hà Nội đã nhận xét, đám lãnh tụ cộng sản cũng đang làm trò “đười ươi giữ ống!” Vì người dân Việt Nam đã hết sợ!


No comments:

Post a Comment