Pages

Tuesday, April 27, 2010

Chiều Nghiã Trang Quân Đội Biên Hòa

Chiều Nghiã Trang Quân Đội Biên Hòa
Chiều ba mươi tháng tư ở nghĩa trang quân đội Biên Hoà
Người lính gác vẫn chưa chịu bàn giao
Vì vừa mới nghe tin Sài Gòn thất thủ
Anh, người lính Dù, ngồi bất động mắt đăm chiêu về hướng Sài Gòn
Lệnh tan hàng… nhưng các anh tử thủ
Bởi nơi này là mảnh đất quê hương.
Chiều ba mươi tháng tư ở nghĩa trang quân đội Biên Hoà
Những người lính trên bốn vùng chiến thuật
Tập họp, điểm danh rồi xếp hàng xung trận
Đánh để đời, trận cuối rồi thôi.



Chiều ba mươi tháng tư ở nghĩa trang quân đội Biên Hoà
Có tiếng kèn xung phong của anh hùng tử sĩ
Thì ra cuộc chiến vẫn chưa tàn


Hãy đợi đấy niềm tin


Babui








Chiều Nghiã Trang Quân Đội Biên Hòa (30-4-75).


Anh ngồi đó
Lặng yên bất động
Mắt u buồn
Như lạc lõng giữa xa xăm
Mây mù bay
Giăng phủ khắp non sông !


Phải cương quyết
Xung phong trận cuối
Tiếng sông núi
Đâu đây văng vẳng !


Cộng phỉ về
Tang trắng phủ quê hương
Bao anh linh đã đổ máu xương
Chập chờn
Ẩn hiện bên đường hờn căm !


Mấy chục năm
Nay bổng hóa không
Bầy chồn cáo đỏ
Đang long nhong vào phố thi !


Đây có phải
Đang nằm trong mộng mị
Khi đại hòang kỳ
Còn phất phới quanh đây !


Lệnh đầu hàng
Như sét đánh ngang tai
Không thể được
Quyết không buông súng !


Anh em ơi !
Đứng lên thư hùng trận cuối
Không thể lùi
Trước giặc thù
Bất xứng gian manh !


Trong chiến tranh
Một trận thua
Không thành chiến bại
Thua trận này ta làm lại từ đầu
Dù qua bao cuộc bể dâu
Quyết không đứng chung
Với bọn Cộng mọt sâu
Hại dân bán nước !


Ba mươi mấy năm
Vẫn chưa tàn chiến cuộc
Chờ một ngày
Đất nước chuyển mình
Đánh môt trận
Cứu bao sanh linh đồ thán
Đánh hai trận
Tan tành lũ gian manh Cộng sản
Đại Việt rồi sẻ sáng lạn vinh quang !


26-4-2010
thibang


Một bông hồng
 Lý Thụy Ý


Bán cho tôi một bông hồng đi cô bé
Đóa nào tươi còn búp nụ mịn màng
Tôi ngước lên: "Xin ông chờ tôi lựa
Một bông hồng vừa ý nghĩa vừa sang"


Khách mỉm cười "cô thật tài quảng cáo
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao cô"
Tôi bối rối "hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ"


"Cám ơn cô! giá bao nhiêu đấy nhỉ"
Tôi lắc đầu: "thôi xin biếu ông không,
Một đoá không bao nhiêu ông ạ
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng"


Khách bỗng nhìn tôi mắt như xoáy lốc
"Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu


Nhưng cô phải nhận tiền tôi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao"
Tôi cúi mặt "xin gửi người xấu số
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào"


Khách quay đi áo hoa rừng đã bạc
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh
"Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên"


.........

No comments:

Post a Comment