Ảnh: chinadigitaltimes.com |
© Huỳnh Ngọc Tuấn
Tôi viết những dòng này để trang trải mối ưu tư day dứt trong lòng vì
tương lai của dân tộc Việt nam tùy thuộc vào viễn tượng của một trật tự
sẽ hình thành trong tương lai: mà ở đó sẽ quyết định vận mệnh của bản
thân mình, gia đình mình và cả đất nước. Hạnh phúc hay bất hạnh, tồn tại
hay tiêu vong tất cả tùy thuộc vào cục diện của khu vực và thế giới.
Trong trật tự thế giới ngày hôm nay, nước Mỹ đóng vai trò quyết định,
không những quyết định đối với bản thân họ, bạn bè và đồng minh của họ
mà còn có vai trò quyết định đối với vận mệnh của một quốc gia xa lơ xa
lắc, và chẳng có quan hệ gì về chủng tộc và văn hóa đối với họ, đó là
Việt nam.
Đầu thế kỷ 21, người ta chứng kiến sự trỗi dậy của Trung cộng, một
con sư tử sau một giấc ngủ dài đầy mộng mị và đắng cay. Con sư tử mang
trong ký ức mình một quá khứ vàng son và đầy tủi nhục trong 100 năm của
thế kỷ 20.
Lịch sử của Trung quốc là lịch sử của chiến tranh, chính vì lẽ đó
người Trung quốc phát triển một tư duy chiến tranh mãnh liệt. Binh pháp
Tôn tử là “nghiệp báo” của dân tộc Trung Hoa và theo như ông Lưu Á Châu
nói: người Trung Hoa không có tư tưởng, chỉ có mưu lược!. Việt nam chúng
ta lại nằm cạnh anh khổng lồ vừa tham lam, tàn bạo, lại đầy mưu lược
này. Đây là hiểm họa của dân tộc chúng ta. Để tồn tại, dân tộc chúng ta
phải có đầy đủ Trí và Dũng.
Tự thân sự phát triển của dân tộc Trung hoa tạo nên mối đe dọa đối
với Việt nam, các nước láng giềng và cả nước Mỹ. Người Hán muốn thực
hiện giấc mộng bá chủ thế giới, buộc lòng họ phải vượt qua một trở lực
lớn là Mỹ, nói theo ngôn ngữ của “xã hội đen” là “bước qua xác chết của
Mỹ”. Nước Mỹ ngày hôm nay là khắc tinh của Trung Hoa cho dù đó là một
nước Trung hoa dân chủ hay cộng sản. Nhưng nếu là một nước Trung hoa
cộng sản thì nguy hiểm hơn nhiều.
Trung cộng và Mỹ cách xa nhau về địa lý, khác biệt về chủng tộc và
văn hóa. Họ không có sự tranh chấp về lãnh thổ và quyền lợi trực tiếp
như quan hệ Trung-Nhật, hay Trung-Ấn, Trung-Nga. Nhưng có một thực tế là
quyền lợi của Mỹ trải rộng ra khắp thế giới. Người Mỹ chỉ có lợi khi
trật tự thế giới được ổn định. Nhưng Trung cộng lại muốn có sự thay đổi
và họ cố gắng tạo ra sự thay đổi theo chiều hướng có lợi cho họ.
Cuộc sống thì luôn luôn vận động và thay đổi, thế giới cũng vậy. Một
điều hiển nhiên là trong tương lai sẽ hình thành một thế giới đa cực, đó
là một điều tốt. Nhưng hiện nay một thế giới đa cực chưa định hình.
Trong tương lai gần chỉ có hai thế lực có sức hút mãnh liệt, có tương
tác mãnh liệt và cũng có mâu thuẫn mãnh liệt, đó là Mỹ và Trung quốc.
Nếu không có gì xảy ra, thì Trung cộng sẽ là một thế lực làm thay đổi
tương quan lực lượng rất nhanh chóng và nó sẽ tiếp tục thay đổi nhanh
chóng để hình thành một cục diện mới, mà Trung cộng chiếm ưu thế.
Một câu hỏi lớn đặt ra là: Trung cộng sẽ làm gì với ưu thế này. Không
ai yên tâm và vui mừng cho dù đó là người lạc quan nhất. Một chế độ độc
tài toàn trị và cực kỳ hung ác mà mọi quyết sách lớn nhỏ đều do một
nhóm người quyết định thì sẽ vô cùng nguy hiểm. Một nền kinh tế do một
nhóm đặc quyền kiểm soát trên danh nghĩa nhà nước sẽ không có động cơ
gìn giữ hòa bình vì lợi nhuận. Một xã hôi bị kiểm soát và cai trị bởi
một Đảng cầm quyền sẽ không có chỗ cho những tiếng nói bình tĩnh, sáng
suốt để có sự lựa chọn đúng đắn và thông minh. Một thế lực như vậy mà có
trong tay sức mạnh áp đảo kinh người thì sẽ là một hiểm họa khôn lường
cho thế giới, tương lai của nhân loại sẽ bị tuyệt diệt vì sự điên khùng
của thế lực này.
Sự phát triển và tham vọng cộng với một chính sách đối ngoại mờ ám
như: bảo trợ cho các chế độ toàn trị như Việt nam, Miến điện, Bắc Hàn,
Iran ở châu Á, các nhà nước bất hảo ở châu Phi, và những “phi vụ” làm
ăn với các nước Hồi giáo cực đoan chống Mỹ. Một mặt Trung cộng làm ăn
(và nhờ đó mà giàu có) với Mỹ và phương Tây, mặt khác họ tìm mọi thủ
đoạn để làm cho Mỹ và phương Tây suy yếu bằng một chính sách kinh tế bất
bình đẳng, và chính sách đối ngoại bất hợp tác và thù địch.
Gần đây Trung cộng gây ra những nghi ngờ, lo ngại và tranh chấp với
các quốc gia lớn trong khu vực. Chúng ta hay nghe chính phủ và các nhà
lãnh đạo các nước láng giềng lớn nói gì về sự trỗi dậy của Trung cộng
(TC).
1/ Nhật Bản:Trong báo cáo thường niên về Quốc phòng được công bố hôm
10 tháng 9 Nhật đã bày tỏ sự quan ngại sâu sắc về sức mạnh quân sự ngày
càng tăng của TC.
Tranh chấp chủ quyền biển đảo giửa 2 nước Nhật-Trung là một hồ sơ dai
dẳng, tiềm ẩn một nguy cơ xung đột trong tương lai khi tương quan lực
lượng thay đổi, hoặc nhu cầu về tài nguyên trở nên bức bách.
Ngoài ra còn có vết thương do lịch sử để lại từ thời kỳ chiếm đóng
của Nhật (đây là một điều hệ trọng và nhạy cảm trong quan hệ 2 nước vì
người Hoa là một dân tộc đầy lòng tự tôn vẫn mang nặng trong tiềm thức
điều sỉ nhục này).
2/ Ấn độ: Quan hệ Ấn-Trung là quan hệ đầy sóng gió và tiềm ẩn nguy cơ
tranh chấp, việc TC hậu thuẩn cho đồng minh của họ là Pakistan (kẻ thù
nguy hiểm của Ấn độ) là một nhức nhối trong quan hệ 2 nước. Trước Quốc
hội Ấn ngày 31/8, Ngoại trưởng Ấn độ S.M Krishma đã tuyên bố rằng:
“Trung quốc có v ẻ quan tâm hơn mức bình thường đến khu vực Ấn độ dương.
Chúng tôi sẽ theo dõi sát những ý đồ của Bắc kinh và sẽ chú ý đặc biệt
đến khu vực này”.
- Ngày 7/9 vừa qua Thủ Tướng Ấn độ Mamohan Singh vốn nổi tiếng về sự
ôn hòa đã có lời tuyên bố rất mạnh mẽ “Trung quốc muốn lấn sân tại Nam
á. Người Trung quốc ngày càng tự tin về bản thân, họ muốn kìm hãm Ấn độ.
Thật khó nói điều này sẽ đi đến đâu, điều quan trọng là cần phải chuẩn
bị.”
3/ Nga: Nhóm Valdai (một nhóm chuyên gia nghiên cứu độc lập về chiến
lược) thì cảnh báo về nguy cơ từ Trung quốc, trước mắt đối với vùng Viễn
đông Nga. Viễn đông là vùng đất giàu tài nguyên như than, dầu mỏ, khí
đốt, những thứ mà TC rất cần cho sự phát triển ồ ạt về kinh tế, ở đây
đất rộng người thưa và làn sóng di dân người Hán có nguy cơ biến người
Nga thành thiểu số ở trên chính đất nước của họ!
Thủ tướng Putin một người thân TC và chống Phương Tây với lời lẽ lạc
quan khi nói về TC, nhưng cũng không giấu nổi sự lo lắng hoang mang về ý
đồ thực sự của TC với nước Nga! (theo RFI)
Còn Mông Cổ: một quốc gia to lớn về diện tích, giàu có về tài nguyên
nhưng chỉ có bốn triệu dân. Ở đây, một làn sóng bài người Hán lên cao
đến mức báo động. Họ ý thức rõ ràng cái hiểm họa đang treo lơ lửng trên
đầu người Mông cổ.
Ngày hôm nay không biết trong nhãn quan chiến lược của người Mỹ họ
coi Trung cộng là gì: đối tác hay đối thủ, là bạn hay thù. Người Mỹ là
một dân tộc cởi mở, thực dụng, không hề có tham vọng lãnh thổ, nên sự
phát triển của nước Mỹ không những làm cho an ninh thế giới được bảo
đảm, trật tự thế giới được ổn định mà nó còn mang lại sự phồn vinh cho
cả nhân loại. Đó là một thực tế mà ai cũng công nhận. Tất nhiên người Mỹ
luôn vì quyền lợi của nước Mỹ. Quốc gia nào mà chẳng vậy!
Nước Mỹ sẵn sàng sống hòa hợp với mọi quốc gia trên thế giới, kể cả
Trung Hoa, nhưng không ai có thể tin chắc rằng người Trung Hoa sẽ chấp
nhận chung sống hòa bình, chia sẻ không gian sinh tồn với Mỹ trong 20
năm nữa không? Người Việt chúng ta có đủ kinh nghiệm để đưa ra câu trả
lời chính xác là: Không!!
Đối với người Trung Hoa, thế giới này không thể có hai mặt trời. Cho
nên tự thân sự phát triển của Trung Hoa tạo ra mối hiểm họa đối với nước
Mỹ và thế giới.
Tuy nhận thức được hiểm họa tiềm tàng từ phía Trung Cộng nhưng các
nước như Nga-Nhật-Ấn cũng không tìm ra đối sách đơn phương ứng phó với
Trung Cộng vì họ còn thua kém TC.
Hiện nay chỉ có Mỹ mới có đủ thực lực đương đầu với hiểm họa này
nhưng chẳng lẽ Mỹ lại “thúc thủ” chờ đợi cái hiểm họa chắc chắn sẽ đến?!
Tham vọng và ý đồ của Bắc Kinh đang đẩy họ vào thế tứ diện thọ địch!
Chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai gần khó mà biết được nhưng một
điều chắc chắn là sẽ đầy sóng gió… đứng trước thế giới bất ổn và đầy mâu
thuẩn, những ai quan tâm đến vận mệnh và tương lai của đất nước không
thể không âu lo. Một câu hỏi lớn đang đặt ra là: Liệu CSVN có đủ bản
lĩnh và khôn ngoan để lãnh đạo đất nước trong giai đoạn đầy sóng gió
trước mặt?
Đảng CSVN luôn đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích của dân tộc nên đối sách và sự chọn lựa của họ sẽ đi theo hướng này.
Để biết được hành động của TC trong tương lai chúng ta cần phải xác định, mục đích tối hậu của Trung Cộng là gì?
- Đó là mở rộng không gian sinh tồn của người Hán, chiếm đoạt tài
nguyên của các quốc gia khác và thống trị thế giới. Như vậy các nước đất
rộng người thưa và giàu tài nguyên sẽ là mục tiêu mà Trung Cộng nhắm
tới. Trước tiên là Kadactan, Mông cổ và các nước Trung Á, tiếp theo sẽ
là nước Úc (Không nghi ngờ gì khi Úc là miền đất mà TC sẽ “đặc biệt”
quan tâm) TC sẽ dùng Chiến tranh để nuôi dưỡng chiến tranh! Nếu ngày hôm
nay Mỹ không đủ bản lĩnh để đánh phủ đầu Trung Cộng thì 10 năm nữa điều
này khó khăn hơn nhiều nếu không muốn nói là bất khả!
Nhưng có những chỉ dấu cho thấy tuy bên ngoài Mỹ “tỏ vẻ” không lo
lắng nhiều về TC, nhưng họ đang ráo riết chuẩn bị đối đầu với TC trong
một ngày không xa. Nói như chuyên gia Rick Rozoff: Chiếc thòng lọng đang
siết chặt dần chung quanh TC.
Quan hệ Trung-Mỹ những ngày tháng tới sẽ đầy sóng gió.
Đối với dân tộc VN, sự thắng thế của Trung cộng hoàn toàn bất lợi và
nguy hiểm cho đất nước Việt Nam. Hiện nay tập đoàn CSVN là cây tầm gởi
trên cây cổ thụ Trung Cộng. Trung cộng sụp đổ sẽ tất yếu dẫn đến sự sụp
đổ của Việt cộng, chính vì vậy mà VC không muốn TC sụp đổ nhưng cũng
không biết đối phó như thế nào trước tham vọng quá lộ liễu của TC nhất
là ở Biển Đông.. Đây chỗ bế tắc của CSVN.
- Giải pháp cho dân tộc VN là cần có ngay một hội nghị Diên Hồng… và
mọi quyết định liên quan đến vận mệnh đất nước cần phải được trưng cầu
dân ý.
© Huỳnh Ngọc Tuấn
No comments:
Post a Comment