“Tôi phải sống” Nguyễn Hữu Lễ Viết nhân vụ án Cù Huy Hà Vũ.
Đừng mượn hơi hùm rung nhát khỉ, Lòng ta sắt đá, há lung lay!?
Phan Văn Trị
Tôi phải sống là tên một cuốn hồi ký của linh mục Nguyễn Hữu Lễ, kể lại chuyện ông bị tù cải tạo Dziệt Cộng. Trong hồi ký nầy, có một đoạn khá “hấp dẫn” là đoạn kể chuyện có lần ông ta chống lại Bùi Đình Thi, cũng là một giáo dân, làm ăng-ten cho công an. Sau khi chống lại tên nầy, ông chạy về láng (láng là tên Dziệt Cộng hay dùng, chỉ gian nhà dài, nơi giam tù nhân, thường đi cặp với chữ trại là “láng trại”), leo lên sạp nằm. Bùi Đình Thi giận lắm. “Ông” Bùi Đình Thi tới đứng ngay cửa ở đầu láng, nói to vào: “Mày dám chống lại tao a Lễ? Mày muốn chết a Lễ”. Đại khái câu nói của Bùi Đình Thi là như thế, nó có nghĩa rằng linh mục Lễ muốn chết nên mói dám chống lại y, hoặc dù ai đó, chống lại y, cũng sẽ chết, rằng Bùi Đình Thi sẽ cho chết, cho đáng tội dám chống lại Bùi Đình Thi. (1)